Marco Reus: Lần cuối cùng chinh phục Champions League trước khi chia tay Borussia Dortmund?
Dù bị chấn thương hành hạ, nhưng đây là dịp để anh ấy đặt dấu chấm hết cho sự nghiệp ở BVB bằng việc nâng cao chiếc cúp châu Âu.
Marco Reus thẳng thắn thừa nhận đã từng có ý định rời Borussia Dortmund. Những ông lớn của châu Âu như Barcelona, Real Madrid, Arsenal, AC Milan, Paris Saint-Germain, Manchester City, Manchester United và Liverpool đều từng muốn có chữ ký của anh.
“Nhưng cuối cùng,” Reus giải thích, “tôi luôn lựa chọn CLB của mình.” Tại sao ư? Vì Dortmund là “nhà” của anh, và đội bóng giống như “gia đình” của anh vậy. “Tôi thuộc về nơi đây,” anh chia sẻ.
Nhiều người đã đặt câu hỏi về tham vọng của Reus, nhưng anh vẫn kiên định tin rằng mình có thể đạt được ước mơ tại Dortmund. “Tôi thực sự muốn vô địch Bundesliga cùng CLB này,” anh tâm sự vào năm 2019. “Tôi muốn một lần nữa góp mặt trong trận chung kết Champions League.”
Thật đáng tiếc, hy vọng vô địch Bundesliga của anh đã tan vỡ trong năm ngoái sau khi Dortmund sụp đổ đáng tiếc ở vòng đấu cuối cùng. Tuy nhiên, khi Reus chuẩn bị chia tay với BVB thân yêu, giấc mơ Champions League lại một lần nữa le lói.
Thứ Bảy này, Dortmund sẽ trở lại Wembley, nơi diễn ra trận chung kết gần nhất của họ 11 năm trước, để đối đầu với đội bóng hùng mạnh nhất thế giới trong trận đấu đỉnh cao nhất của các CLB.
Dù cơ hội ra sân chính thức của Reus trước Real Madrid có vẻ thấp, nhưng việc anh có thể góp mặt trong trận chung kết Champions League ở tuổi 35, sau nhiều chấn thương dai dẳng, cũng là điều đáng trân trọng.
Tài năng bị che mờ bởi vận đen
Tuy nhiên, khi nói về Reus, dễ hiểu là người ta sẽ tập trung vào những điều tiêu cực. Cái tên của anh giờ đây gắn liền với những bất hạnh. Với một số người, anh là tài năng vĩ đại chưa được khai thác hết, một cầu thủ bóng đá tuyệt vời nhưng bị cản trở tàn nhẫn bởi những cú sốc chấn thương liên tiếp.
Chắc chắn, một thập kỷ trước, hiếm có tiền vệ tấn công nào thú vị hơn Reus trong làng túc cầu thế giới. Trong hành trình tiến đến chung kết Champions League của Dortmund, nơi anh kiếm được quả phạt đền trong trận thua 2-1 trước Bayern Munich, Reus đã trực tiếp tham gia vào 8 bàn thắng, ghi tổng cộng 19 bàn thắng trên mọi đấu trường. Anh ấy thậm chí còn chơi hay hơn vào mùa giải sau đó, ghi 23 bàn trong 44 trận và kiến tạo nhiều hơn bất kỳ cầu thủ nào khác ở Bundesliga. Nói một cách đơn giản, không có cầu thủ nào xuất sắc hơn ở Đức thời điểm đó.
“Tôi đánh giá rất cao cậu ấy,” huyền thoại Franz Beckenbauer chia sẻ vào đầu năm 2014. “Theo tôi, cậu ấy sẽ là siêu sao tiếp theo của làng túc cầu. Thật sự thú vị khi xem cậu ấy chơi bóng.”
Giấc mơ danh hiệu tan vỡ
World Cup 2014 đáng ra là giải đấu định hình sự nghiệp của Reus. Khi đó anh 24 tuổi, đang đạt phong độ đỉnh cao trong màu áo một trong những đội tuyển quốc gia mạnh nhất thế giới.
Tuy nhiên, trong khi người bạn thân và đồng đội cũ ở Dortmund, Mario Götze, ghi bàn thắng quyết định trong trận chung kết tại Rio, Reus lại không thể tham dự bất kỳ trận đấu World Cup nào do dính chấn thương mắt cá trong trận giao hữu cuối cùng của Đức gặp Armenia.
Reus suy sụp tuyên bố, “Giấc mơ tan vỡ chỉ trong tích tắc.” Và đó không phải lần duy nhất điều này xảy ra.
Chỉ hai năm sau nỗi thất vọng cay đắng khi bỏ lỡ World Cup 2014, Reus lại tiếp tục bị loại khỏi đội hình dự Euro 2016 của Đức do không kịp bình phục chấn thương háng. Huấn luyện viên Joachim Low than thở, “Marco gặp vấn đề nghiêm trọng về thể lực.”
Chấn thương dường như là chủ đề xuyên suốt sự nghiệp của Reus. Cầu thủ tấn công này từng nổi tiếng thừa nhận rằng anh sẽ “sẵn sàng đánh đổi tất cả tiền bạc để có đủ sức khỏe làm công việc của mình.”
Chấn thương luôn đeo bám Reus
Mặc dù góp mặt tại World Cup 2018 ở Nga và thậm chí ghi bàn trong chiến thắng vòng bảng trước Thụy Điển, Reus đã tự đưa ra quyết định rút lui khỏi Euro 2020.
“Sau một mùa giải phức tạp, mệt mỏi và cuối cùng là ‘may mắn thành công’, tôi đã quyết định cùng với Low (Joachim Low – huấn luyện viên tuyển Đức) không tham dự Giải vô địch châu Âu,” anh viết trên Instagram. “Quyết định này rất khó khăn đối với tôi vì tôi luôn tự hào khi được khoác áo ĐTQG. Nhưng sau một năm thi đấu rất căng thẳng và đạt được mục tiêu với BVB (Borussia Dortmund), tôi đã quyết định cho cơ thể mình thời gian phục hồi!”
Thật không may, ngay cả cách tiếp cận hợp lý như vậy để chăm sóc bản thân cũng không giải quyết được vấn đề thể lực của Reus, khi anh tiếp tục bị loại khỏi World Cup 2022 vì bij chấn thương mắt cá.
Thời gian trôi qua nhiều đồng đội đã rời đi
Nếu nhìn nhận kỹ hơn khi Reus chỉ có hai chức vô địch DFB-Pokal trong sự nghiệp, thì không thể phủ nhận rằng người ta sẽ cảm thấy anh ấy có thể sẽ thành công hơn nếu gia nhập một câu lạc bộ hàng đầu khác khi có cơ hội, giống như nhiều đồng đội cũ của anh ấy, chẳng hạn như Pierre-Emerick Aubameyang, Erling Haaland và Jude Bellingham.
Tuy nhiên, Reus lại không nghĩ như vậy. Trong mắt anh, điều đáng tiếc không phải là anh ở lại, mà là quá nhiều cầu thủ giỏi khác đã ra đi.
“Tôi luôn nói rằng mọi người đều chịu trách nhiệm cho sự nghiệp của mình. Tháng ngày trôi qua và bạn chỉ có một quãng thời gian nhất định,” anh chỉ ra. “Chúng tôi đã có rất nhiều cầu thủ ở đây, những người mà chúng tôi có thể xây dựng một đội bóng tuyệt vời, nhưng thật không may, họ đã đưa ra những lựa chọn khác nhau và theo đuổi những con đường sự nghiệp khác. Điều đó cần được tôn trọng.”
“Đối với một cầu thủ như tôi, người luôn muốn cạnh tranh danh hiệu, thì việc chứng kiến những cầu thủ hay nhất rời khỏi câu lạc bộ thực sự khiến tôi buồn, bởi vì đáng tiếc là họ không nghĩ rằng họ có thể thực hiện bước tiến lớn tiếp theo ở đây. Nhưng tôi chưa bao giờ cảm thấy mình nên đi theo con đường này chỉ vì những người khác đã làm vậy. Tôi luôn sẵn sàng xây dựng lại một thứ gì đó mới mẻ và qua đó gửi đến mọi người thông điệp: ‘Tôi sẽ ở lại đây dù bất cứ chuyện gì xảy ra!'”
Huyền thoại sống tại Dortmund
Mọi thứ tuyệt vời đều có điểm kết thúc, và Reus cũng sẽ rời Dortmund vào mùa hè năm nay. Anh ấy sẽ kết thúc sự nghiệp tại câu lạc bộ mà mình đã yêu thích từ nhỏ, nhưng thực tế thì điều đó có lẽ không phù hợp với cả hai bên ở thời điểm này.
Tầm quan trọng của Reus dưới thời huấn luyện viên Edin Terzic đã dần dần giảm đi trong 18 tháng qua. Anh ấy thường xuyên ngồi dự bị trong 8 trận đấu cuối cùng của cuộc đua vô địch mùa giải trước, trước khi mất băng đội trưởng vào tay Emre Can vào mùa hè. Mùa giải này, Reus chỉ đá chính một trận ở vòng loại trực tiếp Champions League – và đó đã là hồi tháng Hai, ở vòng 16.
Đôi khi, sự thất vọng của anh ấy lộ rõ. Suy cho cùng, tất cả những gì Reus mong muốn là được ra sân thi đấu. Nhưng anh ấy đã tự trách mình vì sự bực tức, chấp nhận nỗi thất vọng và tiếp tục bước tiếp, giống như cách anh ấy luôn làm.
Khi Dortmund đánh bại PSG để vào chung kết Champions League, không ai hạnh phúc hơn Reus. Anh ấy chỉ vào sân thay người trong hiệp hai tại Parc des Princes, nhưng sau đó đã ăn mừng cuồng nhiệt cùng các CĐV.
Reus cũng đá chính ba trận Bundesliga cuối cùng của Dortmund và có một màn chia tay “hoàn hảo” tại Signal Iduna Park, khi ghi bàn và kiến tạo trong trận đấu cuối cùng trước khán đài Vàng – sau khi chiêu đãi bia cho tất cả mọi người trên sân.
Hành động đó là điển hình của một người đàn ông nổi tiếng với các hoạt động từ thiện, anh ấy thậm chí còn quyên góp 500.000 euro (425.000 bảng Anh / 525.000 đô la Mỹ) để hỗ trợ các doanh nghiệp nhỏ ở Dortmund vượt qua những tác động tài chính của đại dịch coronavirus.
“Anh ấy là một người tuyệt vời, một huyền thoại sống,” đồng đội Julian Brandt nhiệt tình nói, “Anh ấy sẽ luôn là một trong những cầu thủ mà tôi kính trọng trong sự nghiệp của mình.”
Trong khi đó, Terzic đồng tình với tuyên bố của Jurgen Klopp rằng điều quan trọng không phải là mọi người nghĩ gì khi bạn đến, mà là khi bạn ra đi, khi ông ấy chỉ ra rằng “thứ giá trị tồn tại mãi mãi là: bạn ra đi như thế nào? Marco để lại một câu chuyện không thể so sánh.”
Không còn gì phải nuối tiếc
Tất nhiên, câu chuyện chưa kết thúc. Trong bản tình ca kéo dài cả cuộc đời với Dortmund, vẫn còn một chương nhỏ nhưng vô cùng quan trọng đang được viết tiếp. Trận chung kết Champions League vào Chủ Nhật này là cơ hội để Reus khép lại sự nghiệp theo cách đẹp như mơ – nhưng anh ấy không muốn mọi người chỉ tập trung vào mình. Rõ ràng Reus mong muốn được ở lại Dortmund thêm một mùa giải nữa, nhưng anh ấy đã vô cùng biết ơn cách mình được chia tay với khán đài Vàng.
“Tôi hoàn toàn nhận thức được những quyết định đã được đưa ra, rằng mọi thứ phải diễn ra theo cách này,” anh ấy nói. “Điều đó có nghĩa là chúng tôi có thể chuẩn bị tốt cho trận chung kết lớn tiếp theo này và hy vọng kết thúc một cách hoàn hảo.”
Tuy nhiên, dù thắng hay thua ở Wembley, Reus chắc chắn sẽ rời Dortmund mà không nuối tiếc. “Không có lý do gì để làm mọi thứ khác đi hoặc không trung thành với câu lạc bộ,” anh ấy nói. “Đã đáng để hy sinh tất cả. Vượt qua, kiên trì, không bao giờ bỏ cuộc và luôn giữ thái độ tích cực.”
Và có lẽ đó chính là di sản của anh ấy: tấm gương mà anh ấy đặt ra cho những người khác. Hầu hết các sự nghiệp không diễn ra như mong đợi. Chỉ một số ít may mắn mới giành được World Cup và Quả bóng vàng. Đối với đa số, bóng đá là một cuộc chiến đấu liên tục.
Vì vậy, mặc dù Reus có thể không đạt được những gì người ta mong đợi sau lần đầu tiên anh ấy góp mặt cùng Dortmund trong trận chung kết Champions League tại Wembley; việc anh ấy trở lại đây sau 11 năm đã nói lên tất cả những gì bạn cần biết không chỉ về tài năng thiên bẩm của anh ấy – mà còn về sức mạnh tinh thần của anh ấy.
Như Matthias Sammer từng nói, “Nếu bạn lấy ví dụ như [Lionel] Messi hay Cristiano Ronaldo, những người hầu như không gặp chấn thương và đã chơi bóng ở một đẳng cấp gần như do Chúa ban tặng trong nhiều thập kỷ, thì đó là điều tuyệt vời, và tôi rất tôn trọng họ. Nhưng tôi tin rằng những tình huống Marco đã trải qua là một trường học của cuộc sống. Theo nghĩa đó, anh ấy là hình mẫu cho nhiều người. Không bỏ cuộc, luôn tiến về phía trước, vượt qua những thời điểm khó khăn, tiếp tục sống với sự ổn định tuyệt vời và luôn thể hiện động lực cao cho công việc – đó chính là Marco Reus.”
Và đó cũng chính xác là lý do tại sao sự nghiệp của anh ấy ở Dortmund sẽ không chỉ được định nghĩa bởi những thất bại mà anh ấy phải chịu đựng – mà còn bởi những thất bại mà anh ấy đã vượt qua.
Xem thêm: Jude Bellingham đứng đầu danh sách cầu thủ giá trị nhất thế giới, hai ngôi sao người Anh lọt top 10